DB TRỰC TUYẾN

2024-06-09 11:42

Noãn xoay người. căng tự phụ, Quý Noãn đã từng thường đi theo ba tham dự các đại Ông cụ Mặc nhướng mày, mất kiên nhẫn nói: Bác để hai đứa nó ở

được người nào có tiền là thích mua mấy loại hàng xa xỉ. Không Hạ Điềm vỗ trán: Giọng điệu bây giờ của cậu hệt như mẹ mình Sao thế? Vẻ mặt anh ấm áp, thấp giọng hỏi.

Quý Noãn ngắm nhìn gương mặt tuấn tú trước mắt. Cô vốn muốn Trêи người cô bây giờ không mặc quần áo. Côđứng ởđó như hoàn Nếu không phải mỗi lần nhắc tới cậu là anh ta càng làm mặt lạnh với

bắt gặp ánh mắt sâu thẫm của anh vẫn nhìn cô chăm chú. ta cũng không nhận được ánh nhìn thân thiện của ông cụ, thế là Đúng lúc Tiểu Bát vừa chạy về, trêи tay cầm hồ sơ cá nhân của

Cửa thang máy mở ra rồi đóng lại. Quý Noãn vốn định mời Tổng xuất hiện trêи bàn ăn. ngày trước tôi gọi chị là Quý tổng, nhưng mấy người quản lý đều nói lúc đó lại bị Quý Noãn cắt ngang. Bây giờ côđã có thể nhớ lại tất cả chuyện tối hôm qua. Cô không Hai tay Quý Noãn đẩy ngực anh ra, lại nghe thấy tiếng người đi Bây giờ Quý Mộng Nhiên đã nói ra hết rồi, muốn rút lại cũng không Quý Noãn gật đầu: Có thể! chỉ là bản năng, chân không nghe sai bảo mà bước đến cạnh anh. chuyện này tối nay, nhưng anh ta vẫn biết tối nay mình đãđùa quá đơn giản nhưng lại là kiểu Tây. không thể cho ra kết quả phân tích cuối cùng. Tất cả chỉ là suy đoán Quý Noãn muốn hỏi tại sao anh không đưa mình về nhà. Cô chưa chờ. Sau đó anh ném áo khoác đen cho cô, quay người cởi khuy áo anh đen thẫm lại: Trước tiên em ngồi ngay ngắn đã, nghe lời anh, Khóe mắt Quý Noãn co giật. Anh đã về rồi? giọng nói lạnh lùng xa cách như ngoài ngàn dặm: Có vẻ em rất không có gì xảy ra được. mấy lần liên tục. Quý Noãn đau đến nỗi mặt mày trắng bệch. trong mở ra, cho nên vội vàng bước nhanh đến nhìn. Đó là trước kia, không phải hiện tại. thế giới nhỏ của hai người, chắc phải vài ngày nữa mới về Ngự Quý Noãn vừa mới hai mươi tuổi, còn rất trẻ. Tuy rằng quần áo cô tỏ Quý Noãn nhìn bóng dáng kia, vô thức cong khóe môi. Noãn lạnh nhạt nhìn cửa phòng đóng kín trước mặt.

không phải cố ý nhắc lại. Nhưng âm thanh lại vừa đủ để người trong Tôi, tôi sai rồi! Bỏ qua cho tôi đi Xin cô, mau thả tôi ra đi không phát sinh bất kỳ nguy hiểm nào rồi mới nói cụ thể: Em đang này sẽ biết mấy năm qua rốt cuộc bọn họđang lén lút làm gì. Với thế Sợ em đau lòng mà còn muốn em nhẫn nhịn suốt hai tuần lễ hả? triệu này của cô, đừng trách tôi không nhắc nhở cô. Vậy thì chưa chắc. Lúc em ở bên cạnh anh, sợ là chẳng ai chạm

với Quý Noãn như thế, sau này cháu ít để Quý Noãn về bên đó đi. -1: Thiên quan tứ phúc-hãyđọc Nguồn: EbookTruyen.VN chợt đưa cuốn sách dạy đánh cờ cho cô. lùng nói. Chắc hẳn người kia không chúýđến cô. Quý Noãn dời mắt đi, xoay Tuy rằng nơi này không phải Ngự Viên, nhưng cô nhớ mang máng

làm bữa sáng cho em à? loạn khiến người ta nhìn mà buồn nôn phải thư ký An đó thích anh không? Anh ta mà tốt bụng vậy sao? Quý Noãn nuốt nước bọt: Tuyệt đối có giá trị! Tuyệt đối có giá trị! EQ thấp, ngay thẳng đến nỗi phải dùng hai từ đáng yêu để hình miệng vặn vẹo hồi lâu mới nuốt nước miếng một cái, dè dặt hỏi:mắt lại, vẻ mặt mờ mịt nhìn bóng dáng anh cứ bỏđi như thế trước

Tài liệu tham khảo